Cho em đồng nghiệp trú mưa nhờ và cái kết, ra từng dòng nước ấm hòa cùng những tinh lực của tôi vẫn đang rần rần phun vào trong cô. Tôi chống tay thở hổn hển nhìn cô đang từ từ mềm người rũ rượi trên mặt cỏ, nước dãi tràn qua khóe miệng cô bóng nhẫy bên má. Hai tay buông thõng bên người, hai bàn tay đang nắm chặt búi cỏ mở ra,Cho em đồng nghiệp trú mưa nhờ và cái kết đùi cô duỗi ra sáng bóng trong đêm tối. Tôi khẽ nâng người, chùm cái váy lên chân cô và nằm vật sang bên cạnh cô thở gấp. Bầu trời đen kịt, chỉ có ánh.